Vì những yếu tố này mà tôi luôn kìm nén cảm xúc của mình.
Cho nên, tôi đành lắc đầu nói với Thi Tỷ: “Không, hết rồi!”
Thi Tỷ nghe tôi đáp như vậy, lại dùng ánh mắt sáng ngời nhìn tôi thêm vài lần nữa sau đó nở nụ cười rạng rỡ với tôi.
“Được rồi! Nếu đã như vậy, tôi đi trước đây, tránh để lộ thân thận! Nhưng anh hãy nhớ rõ, một khi gặp nguy hiểm thì đốt hương lên, tôi sẽ lập tức đuổi tới!” Nói xong, Thi Tỷ còn mỉm cười ngọt ngào với tôi.
Nụ cười đó rất đẹp, như có thể làm tan băng tuyết, ngay cả trong mùa đông lạnh giá gió rét, tôi cũng cảm thấy trái tim của mình thật ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây