Vừa khéo có thể khiến cho ông nội phải rỉ máu.
Trước đó Triệu Ngọc đưa cho chúng tôi tờ chi phiếu 10 vạn, tôi đã nộp lên, nhưng ông nội đã làm gì? Ông ấy chỉ chia cho tôi 1 ngàn tệ.
Cho nên, tôi trực tiếp mở miệng: “Ông nội, ông xem cháu đã mua nhiều đồ như vậy rồi. Có thể còn tiền sao? Ông cho cháu 1 vạn đi, cấp cứu cháu! Cũng tiện mua một số thứ tốt hơn cho công chúa Đại Tần, phải không?”
Tôi nói một cách nghiêm túc, cũng dùng vẻ mặt nghiêm túc, thậm chí còn học theo cách cổ nhân, chắp tay về phía lăng mộ của Thi Tỷ phía sau núi.
Cả người ông nội tôi cứng đờ lại, lòng trung thành gần như đã ăn sâu vào xương máu của ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây