Giọng nói của Triệu Ngọc rất trong trẻo, khi cô ấy nói chuyện cũng rất dịu dàng: “Không có việc gì cả, cha tôi chỉ hơn thiếu máu thôi. Nghỉ ngơi một khoảng thời gian là không sao cả!”
Nghe đến đó, tôi hoàn toàn nhẹ nhõm.
Chúng tôi trò chuyện thêm vài phút nữa, cuối cùng tôi đã cúp máy.
Bởi vì bị ông nội cằn nhằn nên tôi không có việc gì làm, liền đi đến cửa hàng ở phía đối diện của Từ Phi.
Vừa đến cửa, tôi đã nhìn thấy Mã đạo trưởng đang răn dạy Từ Phi, nói cái gì mà mấy ngày nay cậu ta không chịu rửa bát, nhà cũng không quét, trực tiếp mắng Từ Phi máu chó đầy đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây