Tim tôi thắt lại, cô ấy nói thế là có ý gì? Chẳng lẽ ý Đồng Tuyết muốn nói, cô ấy là trẻ mồ côi?
Nhìn thấy tôi cau mày và có chút nghi ngờ, Đồng Tuyết lại nói: “Tôi là trẻ mồ côi, nên dĩ nhiên là sống một mình rồi!”
Nói đến đây, trong mắt Đồng Tuyết hiện lên vẻ buồn bã.
Tôi cảm thấy mình đã chạm vào vết sẹo của người ta nên nhanh chóng đứng dậy và nói: “Xin lỗi, tôi không phải cố ý!”
Nhưng Đồng Tuyết cũng không để ý mà rót cho tôi một cốc nước nóng: “Không sao đâu! Đây là sự thật, gì mà cố ý hay không cố ý chứ! Được rồi, anh muốn ăn gì nào? Nhân tiện, sở trường của tôi là hai món cơm chiên trứng cà chua và cơm chiên trứng đó nha.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây