Không thể nào tưởng tượng được, chưa đến mười giây, thì con thỏ rừng vốn dĩ vẫn còn đang rất khỏe mạnh kia, lúc này đã bị đỉa bám đầy người.
Cho dù to hay nhỏ, thì chỉ cần bám vào con thỏ rừng, thì bọn chúng sẽ há miệng ra hút máu ngay lập tức, có con còn chui vào miệng, mũi, tai… của nó.
Nhìn thấy vậy, chúng tôi đều ngây người ra. Mẹ kiếp, rốt cuộc là loài đỉa gì? Sao lại còn đáng sợ hơn cả cá ăn thịt người?
“Nhiều đỉa như vậy, làm thế nào chúng ta mới có thể đi qua đây?” Lão Từ nhìn đám đỉa đang ngọ nguậy dưới nước, rồi có chút sợ hãi nói.
“Chắc chắn ở đây có một con đường mà chúng ta không biết, nếu không, thì làm sao hoạt thi có thể đi qua đây? Hơn nữa, lúc trước Tần Việt không phải đã nói rồi sao? Lý Tư đang ngồi trên xe ngựa, mà xe ngựa không thể nào đi trên địa hình này, cho nên tôi đoán gần đây chắc chắn có đường nhỏ.” Tây Môn Vi phân tích rất hợp lý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây