Nếu lại đến Bích Nguyệt Khê, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Nghĩ vậy, tôi liền ra hiệu cho Tây Môn Vi đánh ngất hoạt thi Điền Huân.
Sau đó, tôi mới hỏi Túc Hề: “Túc Hề, anh đến Bích Nguyệt Khê làm gì? Với tình trạng bây giờ của chúng ta, nếu đến đó, thì chắc là không thể nào quay về được, nếu tên này lừa gạt chúng ta, thì việc giết chết gã ta là chuyện nhỏ, đến lúc đó, chúng ta mới thật sự không thể nào quay về được.”
Tôi nói rất nghiêm túc, dù sao thì ai cũng đang bị thương, không có ai là lành lặn cả, hơn nữa, chúng tôi cũng không có lý do gì để đến Bích Nguyệt Khê, đúng là không đáng để mạo hiểm.
Nhưng sau khi nghe tôi nói xong, thì Túc Hề lại thở dài, rồi nói: “Nguyệt Tiêu, không ngờ anh ta vẫn còn sống.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây