“Đi đâu?” Thi Tỷ hỏi.
“Về trấn Hoàng Long.” Nói xong, tôi liền xoay người, rồi đi vào nhà ga với vẻ mặt rất buồn bã.
Thi Tỷ không nói gì, Túc Hề cũng không nói gì, mà chỉ đi theo tôi…
Lúc đó, tôi cảm thấy rất đau buồn, tôi không thể nào tìm được lý do nào để khiến bản thân không còn đau lòng nữa, như thể mọi chuyện lại quay về điểm xuất phát trên Quyết Đoạn Nhai, quay về đêm hôm đó, tôi đi cùng với Tây Môn Vi.
Nhưng đau lòng cũng vô ích, ở lại đây cũng không có tác dụng gì. Nếu không có tin tức gì của Tây Môn Vi, thì bây giờ tôi không thể làm gì được, ở lại đây cũng chỉ lãng phí thời gian, cho nên tôi chỉ có thể quay về trấn Hoàng Long trước đã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây