Mãi cho đến sau này, thì tôi mới hiểu ra, thì ra Tây Môn Vi muốn tự mình gánh chịu tất cả những đau khổ…
Sau khi rời đi, tôi liền tăng tốc, trong lòng rất lo lắng, tôi thậm chí còn không quay đầu lại nhìn Tây Môn Vi, dù chỉ là một cái liếc mắt.
Không bao lâu, tôi đã đuổi kịp lão Từ và Âu Dương Tổ Hỉ.
Tôi thấy hai người bọn họ, liền gọi: “Lão Từ, Âu Dương.”
Lão Từ không hề quay đầu lại, cũng không dừng bước. Chỉ có Âu Dương Tổ Hỉ là sau khi nghe thấy tôi gọi, thì quay đầu lại nhìn tôi, rồi dừng lại đợi tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây