Lời vừa dứt, tôi và Mã đạo trưởng cùng nhau thở phào một hơi. Từ Phi ở bên cạnh hơi sững sờ, lập tức nhìn sang chúng tôi, cũng không mở miệng nói chuyện.
Về phần Triệu Ngọc ở đằng xa, hoàn toàn không nghe được cuộc thảo luận của chúng tôi. Lúc này cô ấy chỉ đang căng thẳng trợn to hai mắt, cứ thế không nhúc nhích ở cách đó không xa nhìn chúng tôi.
“Ông nội, cái này có ảnh hưởng gì tới người sống vậy? Cần bao nhiêu tóc?” Tôi mở miệng hỏi thẳng, bởi vì lúc này chỉ còn cách khắc đầu giờ Tý cùng lắm ba đến năm phút.
Ông nội cũng không nói nhảm, mở miệng thẳng thắn đáp: “Một chùm là được, nhưng làm như vậy sợ là sẽ có âm khí quấn thân người sống trong khoảng thời gian ngắn, dễ dàng chiêu âm. Nhưng hiện tại đây cũng là cách duy nhất!”
Tôi không hề cố chấp, cũng hiểu chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây