Bây giờ Kiếm Linh vẫn chưa tỉnh lại, cho nên tôi cũng không thể hỏi ai được, mà chỉ có thể tự mình tìm hiểu.
Cứ như vậy, mãi cho đến chiều tối, khi có người gõ cửa thì tôi mới tỉnh lại, mà cảm giác hơi nóng kia cũng biến mất sau khi tôi tỉnh lại.
Tôi thở dài một tiếng, xem ra muốn tìm hiểu bí mật của hai ấn ký này, thì không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Lúc này, trời cũng đã bắt đầu tối, mặt trời sắp lặn.
Tôi ra khỏi phòng, thì thấy lão Từ và Âu Dương Tổ Hỉ đã đứng đợi tôi bên ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây