Còn Túc Hề thì lại có vẻ mặt rất nghiêm túc và cẩn thận.
Nhưng khi nhìn thấy tôi, thì Thi Tỷ liền nở nụ cười. Cô ấy còn gọi tôi với giọng điệu rất yếu ớt: “Tần Việt.”
Lần này không giống như lúc trước, không thể nào nghe thấy âm thanh bên trong, cho dù bây giờ giọng nói của Thi Tỷ rất nhỏ, thì tôi vẫn nghe thấy rất rõ ràng.
Giọng nói tràn đầy tình cảm và vui mừng kia, và đôi mắt có chút vui vẻ và kích động kia của Thi Tỷ.
Tôi liền rất kích động, rồi chạy đến chỗ Thi Tỷ, tôi còn gọi: “Thi Tỷ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây