Đã cứu tôi rất nhiều lần, cho dù là vì tình cảm hay là vì lý do gì khác, thì tôi cũng sẽ không đồng ý.
Cho nên tôi liền kiên định đáp: “Không thể nào.”
Nói xong, tôi liền hất kiếm, rồi lại giao chiến với Từ Phúc.
Từ Phúc hình như không hề dốc hết sức lực để đánh nhau với tôi, mà vẫn luôn phòng thủ, đồng thời còn không ngừng nói với tôi: “Người của Tần tộc, tại sao cậu phải làm như vậy? Chúng ta hãy hợp tác, chỉ cần có thể giúp chúng tôi bắt được Doanh Linh, mở ra cánh cửa của Ma quốc, thì chúng ta sẽ trường sinh bất lão, cần gì phải liều mạng vì những người phàm tục này chứ?”
“Hừ, đừng nằm mơ nữa, các người cũng muốn trường sinh bất lão sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây