Cậu ta thoáng nở nụ cười, hô hấp vẫn hơi dồn dập: “Không, không sao! Nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một tối là được!”
Nghe Từ Phi nói vậy, tôi vội vàng đỡ cậu ta dậy, sau đó để cậu ta ngồi trên ghế sô pha.
Lúc này Vương Đại Sơn vừa rót trà cho chúng tôi, vừa châm thuốc cho chúng tôi. Đồng thời cũng hỏi chúng tôi một ít chuyện liên quan tới thứ kia.
Tôi nghe xong cũng nói sơ lược một lần cho anh ta.
Nói rõ thân phận của đứa nhỏ kia, lai lịch quá trình xuất hiện, cùng với câu nói: Cha, mẹ, đừng bỏ con trước khi hồn phi phách tán của nó…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây