Chỉ là ông lão đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, lưng còng lom khom, tay chống gậy chậm rãi bước từng bước, cẩn thận bước lên từng bậc thang của võ quán, trong miệng lại bắt đầu lẩm bẩm: “Quả thật có thể gặp lại bạn cũ sáu mươi năm cũng chẳng dễ gì, nhưng mà bây giờ ta không có thời gian, cũng không còn sức lực ôn lại chuyện cũ với ngươi nữa rồi…”
Âm thanh nhỏ dần, hắn cẩn thận bước từng bước vào võ quán, chưa từng quay đầu lại nhìn Tuyết Thấm Trúc lấy một cái.
Trái tim Tuyết Thấm Trúc đập cực kì mạnh mẽ.
Vừa rồi bị Vương Đạo Thiên áp chế khiến nàng đến giờ vẫn cảm thấy sợ hãi.
Rốt cuộc là vì sao chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây