Mọi người nhớ lại những chuyện trong quá khứ, tất cả đều có chút buồn cười, bầu không khí so với lúc trước càng thoải mái hơn không ít, giống như thoáng cái đã kéo mọi người quay trở về thời gian ở thành Bình Giang.
Dịch Phong nhìn về phía Lỗ Đạt Sênh, trêu học nói: “Còn có Lỗ Đạt Sênh, tuy ngươi đã đi ra được chính đạo của mình.”
“Nhưng mà cũng không cần phải lúc nào cũng đều gánh hai thùng phân trên người mình, quá ảnh hưởng đến chất lượng bầu không khí.”
Lỗ Đạt Sênh bị Dịch Phong nói cho khuôn mặt đỏ rực.
Mọi người cười vang, cũng bắt đầu từng câu từng câu trêu chọc Lỗ Đạt Sênh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây