Không hề ngờ được, lần chờ đợi này vừa chờ đã là thời gian vạn năm.
Tiểu viện vốn dĩ là vật thế tục, căn bản không chịu nổi ăn mòn của năm tháng, vách tường và phòng ốc, dần dần phong hóa như khói, đã không còn thấy dấu tích ấm áp viện lạc đã từng có, bốn phía địa điểm cũ của viện lạc cũng mọc đầy cỏ hoang.
Thôn xóm đã từng tràn ngập tiếng nói vui cười, đã biến thành sơn cốc hoang vu.
Chỉ có bóng hình xinh đẹp hao hết thọ nguyên, hóa thành tượng đá nhìn về cảnh đẹp trời chiều ở phía xa, tượng đá kia cũng đã đường nét mơ hồ, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình như có một giọt nước mắt trượt xuống khóe mắt, hai mắt ngóng nhìn về phía chân trời.
Ước định năm đó, đến chết cũng không đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây