“Tốt thôi, nếu đã cho rằng ta lòng lang dạ thú, thì ta cũng không còn gì để nói!”
Nghe vậy, Lục Thanh Sơn cũng tỏ vẻ hơi tức giận, đứng dậy rời đi.
Khi đi ngang qua Vân Tiên Khuyết, hắn đi hơi chậm lại, trầm giọng nói: “Vân cô nương, bài học trước kia ta hy vọng ngươi có thể nhớ được, dựa vào mối quan hệ của hai tông, ta đã nói tất cả những gì ta có thể nói, tin hay không là tuỳ các ngươi.”
Nói xong, Lục Thanh Sơn trực tiếp rời đi.
“Hừ, không muốn liên minh thì không liên minh, nói xằng nói bậy bịa ra cái cớ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây