Hai người cứ như thế không ngừng chạm cốc nâng ly, không có nhiều lời nói dư thừa, Dịch Phong cũng lười quan tâm đến thân phận của đối phương như thế nào, chưa bao giờ hỏi người này đã từng trải qua cái gì, chỉ đắm chìm ở bên trong bữa rượu sảng khoái bèo nước gặp nhau này.
Đời người còn dịp nên vui hưởng, chớ để chén vàng cạn trăng.
Khó có được người có thể cùng uống rượu sảng khoái, chỉ cần uống vui vẻ, hưởng thụ khoảng thời gian trước mắt là đủ rồi, những các khác đều không quan trọng nữa.
Hai người càng uống càng hưng phấn, mãi đến lúc hoàng hôn mới coi như thôi.
Bốn phía bàn đá tràn đầy vò rượu rỗng, trong không khí còn có mùi rượu bay lơ lửng, người áo đen uống xong một ly cuối cùng, thì quay người bước chân rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây