“Lôi Thiên Tuyệt ta hoành hành dòng sông năm tháng, chưa từng bị làm nhục như vậy? Tà ma kia chẳng qua chỉ là một hậu bối nho nhỏ, may mắn có chút thiên tư mà thôi, sao có thể dung cho hắn tiếp tục đắc ý?”
“Đừng nói là mấy ngày, cho dù là một khắc ta cũng không chờ được!”
Nói xong, dường như hư ảnh kia cũng nghĩ đến cái gì, đột nhiên ghé mắt nhìn lại, trong mắt hiện lên một tia châm chọc.
“Phong hiền đệ.”
“Đệ lấy lời nói của Khương lão xem như lý do liên tục từ chối, lẽ nào thật sự có thể nuốt được cục giận này? Đối mặt với một con kiến hôi, thế mà lại liên tục ẩn nhẫn, đây cũng không phải tác phong của ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây