“Chuyện này rất quan trọng, ta và ngươi đều không thể biết liệu có thể bảo toàn mà lui được hay không. Thật sự không thể hiểu được vì sao cốc chủ lại để ta đưa hắn đến, hắn chỉ là một Võ Vương thôi mà, chẳng lẽ dẫn theo để rước thêm phiền phức à?” Vân Tiên Khuyết lạnh lùng nói, hiển nhiên là tràn đầy bất mãn với Ngô Trường An.
“Hầy, xin Thánh Nữ lượng thứ.”
Lão Lâm thở dài với vẻ mặt phức tạp: “Thật ra thì Ngô Trường An rất có tài năng, nhưng không hiểu sao hắn lại không chịu tu luyện thực lực. Thay vào đó, hắn cứ ở mãi trong tông môn lúc nào cũng đóng chặt cửa không bước ra ngoài, cả ngày chỉ biết làm mấy cái tà thuật kì quái gì đó, cái gì mà thuật Thế Thân này, thuật Thổ Độn này, cũng không biết là có tác dụng gì không.”
Vân Tiên Khuyết mặt lạnh lùng, hiển nhiên là không có tí hứng thú với người này.
Cuối cùng phải đến khi hai người không còn đủ nhẫn nại đợi được nữa thì mới có một bóng người chậm rãi bay tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây