Lý Đông Lôi giơ chân lên, đạp cho lão Miêu Luân một cước, đè ông ta nằm dí trên mặt đất.
Mấy vị đồng đạo ở bên cạnh cũng đạp mạnh mấy cái.
Mộ Dung Ngôn không hề để ý tới điều đó, mà nhìn về phía tôi, tiếp tục nói: “Đinh Phàm anh không thể chết được, anh cũng không chết được! Em sẽ chữa trị cho anh.”
Mộ Dung Ngôn run rẩy nói, vỗ một chưởng vào ngực của tôi.
Trong phút chốc, một luồng chân nguyên cường đại, liên tục được rót vào trong cơ thể của tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây