Lúc đầu Trúc Thanh còn chưa hiểu gì, nhưng từ bên trong lời nói của chúng tôi, cô ta cũng biết được mối quan hệ của tôi và Mộ Dung Ngôn.
Lúc này cô ta cũng không nói lời nào, chỉ che miệng trộm cười.
Nhận được câu trả lời khẳng định của Mộ Dung Ngôn, đừng nói nghỉ ngơi hít thở, tôi hận không thể lập tức bay ra ngoài.
Cho dù trong lòng có hoảng sợ, cũng không thể để mất mặt được.
Tôi giả vờ tỏ ra dáng vẻ vô cùng bình tĩnh, nhặt lên túi Càn Khôn: “Được rồi, mọi chuyện đều đã xong. Tôi cũng không ở lại lâu. Thi Muội, Mạc bà bà, Trúc Thanh, chúng ta lần sau gặp lại! Không làm phiền nữa, tôi đi trước……”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây