“Thi Muội, em bảo trong.”
Tôi ôm cô ấy nói, chậm chạp không nỡ buông.
Mộ Dung Ngôn không giãy giụa, mỉm cười gật đầu nói: “Bảo trọng.”
Giọng nói của cô ấy có hơi trầm, nhưng cũng không có quá nhiều hành động.
Ngược lại là Dạ Phong bên cạnh lại nhìn tới trợn tròn mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây