Không có khái niệm thời gian, không có ban ngày và đêm tối.
Tôi ở trong nhà giam lạnh lẽo u ám, không ngừng vùng vẫy.
Chỉ là cách một khoảng thời gian, sẽ có một bát cơm bẩn thỉu được đưa vào trong.
Thời gian trôi qua từng ngày một, tôi vẫn vùng vẫy bên trong loại tâm trạng hai mặt đáng sợ đó.
Tôi chỉ biết, mái tóc ngắn của tôi đã dài ra, che mắt tôi lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây