“Đa tạ hai vị tiền bối!”
Hai vị tiền bối khẽ gật đầu nhưng không lên tiếng.
Sau khi hai chúng tôi nói xong câu này thì cũng rời khỏi đây dưới sự hộ tống của đám người Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh.
Nhưng ngay tại lúc chúng tôi vừa rời đi thì đã có người đứng gần đó lớn tiếng chất vấn.
“Không thể thả bọn họ đi. Dù sao trên người Phong Tuyết Hàn tràn đầy âm khí thì cũng phải có lời giải thích chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây