“Đinh Phàm, Phong Tuyết Hàn, giữ người này lại, tôi sẽ làm cho ông ta tỉnh lại!” Dương Tuyết nghiêm túc nói.
Tôi và Hàn Tuyết Phong cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng tiến lên, đè chặt Cẩu Kiếm dưới người để ông ta không thể động đậy được.
Ngay cả Triệu Thiến Thiến giờ phút này cũng ngồi ở trên đùi Cẩu Kiếm để hỗ trợ chúng tôi.
Còn Hàn Tuyết Phong một bên giúp đỡ, một bên nói với Dương Tuyết: “Em gái, em nhìn cho rõ, anh đây là Hàn Tuyết Phong chứ không phải tên rác rưởi Phong Tuyết Hàn kia!”
Tôi ở bên này lộ ra một tia xấu hổ, nhưng Dương Tuyết lại chẳng buồn để ý tới, thậm chí cô ấy còn chẳng thèm liếc mắt nhìn Hàn Tuyết Phong một cái: “Sao anh lảm nhảm nhiều thế? Hai anh không phải là song sinh mệnh hồn sao? Đều dùng chung một cơ thể, gọi tên gì thì có khác gì nhau đâu? Ngu ngốc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây