Hai người một chim cứ thế nằm trong màn trướng bất động nhìn vào, ánh mắt dần dần lộ vẻ ngưng trọng.
Tỏa Long Cổ là giáp trùng, trong các loại độc trùng hình thể tính là tương đối lớn, vỗ cánh ông ông, tốc độ và sự linh hoạt rõ ràng không bằng tiểu côn trùng trước mặt kia.
Tốc độ tiểu côn trùng cực nhanh, trừ thỉnh thoảng thấy được quang trạch xanh lục lấp lánh, còn thì gần như rất khó nghe được tiếng động nào khác, nếu không phải gian phòng phong bế không có lối ra, sợ nằng nó sớm đã chạy mất dạng, cũng chính bởi vì hoàn cảnh hạn chế Tỏa Long Cổ mới có thể một mực đuổi sát không rời.
Không rõ lai lịch độc trùng, Hứa Bất Lệnh không dám tùy tiện động thủ bắt lại, cứ tiếp tục giằng co thế này, đoán chừng có mất cả đêm Tỏa Long Cổ cũng không bắt được, trong khi hắn và Cửu Cửu võ nghệ tuy cao, lại không khả năng bế khí quá lâu. Thế là đành phải nhìn sang Cửu Cửu, ánh mắt dò hỏi đối sách.
Chung Ly Cửu Cửu liếc về phía thối hoàn đặt trên bàn trang điểm, tính thử dùng chân đi móc, nhưng mà vừa có động tĩnh, độc trùng đã cảm giác được, bắt đầu bay tới bên này, Cửu Cửu đành ngưng động tác lại, tiếp tục dõi mắt quan sát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây