Cách đó năm dặm, dốc núi phía sau ba tòa sơn lĩnh, một tòa Miêu trại khác được tu kiến ở đây, quy mô nhỏ thua lão trại một chút, nhưng nhân số lại nhiều hơn lão trại, dựa vào quan hệ giữa Chiêm Báo và quan phủ, lúc này trong trại còn bảo lưu được đại bộ phận sức lao động.
Ngày trước mười tám trại rất đoàn kết, đều nghe theo lời lão trại, nhưng đoàn kết là thứ không thể dùng làm cơm ăn. Chiêm Báo có một thân võ nghệ cực tốt, lúc trẻ từng lăn lộn ở quanh vùng Liễu Châu, quen biết không ít con em giàu có ngoài núi; đến sau bằng vào những quan hệ này, quả thực cũng mang đến không ít tiện lợi cho trong trại, dần dà tự nhiên thu phục được nhân tâm, thành là người có thể cán sự nhất trong mười tám trại.
Nhà sàn chính giữa trại là nơi ở của Chiêm Báo, bởi vì đại đương gia lão trại bị quan phủ bắt đi, hiện tại Chiêm Báo tự nhiên mà vậy thành là người quản sự của cả mười tám trại.
Lúc này bảy tám vị đương gia các trại khác cùng tới làm khách tán dương Chiêm Báo một phen, hi vọng hắn có thể bắn tiếng với quan phủ, giảm chút ít phú thuế cuối năm.
Chiêm Báo ngồi ở chủ vị, ôn tồn nói chuyện với chúng nhân. Đồ áo trên thân lại không phải phục sức bản thổ người trong trại thường mặc, mà là áo bào viên ngoại phổ biến ở Trung Nguyên, ngón tay còn đeo nhẫn ngọc, thân hình cao lớn tráng kiện, nhìn qua còn có mấy phần khí thế kiêu hùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây