Đêm khuya nhân tĩnh, trong phòng mờ tối, bốn người nằm song song thành hàng trên sàn, hai người dính chặt lấy nhau, phát ra tiếng quần áo ma sát khe khẽ.
Ninh Thanh Dạ nằm nghiêng đưa lưng về phía hai người, một mực chưa từng ngủ lại, lúc này tự nhiên càng không ngủ được.
Phát hiện động tĩnh sau lưng, hai hàng lông mày Ninh Thanh Dạ từ từ nhăn lại, thần sắc cũng càng ngày càng lạnh, bàn tay gắt gao nắm chặt, nỗ lực làm như không phát hiện, cố gắng duy trì tâm thái bình hòa.
Nhưng thế này làm sao duy trì?
Tưởng ta không tồn tại chắc?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây