Mưa đêm liên miên.
Trong hành lang, Hứa Bất Lệnh đợi sau khi Tiểu Uyển đã trở về phòng, đứng dậy đi vào sương phòng, đổ nước tắm rửa của Tiểu Uyển đi, lại tự mình đun nước ấm, thoải mái tắm rửa.
Trong vương phủ không có người hầu, Hứa Bất Lệnh cũng không muốn huynh đệ quân Tây Lương đã hành quân nhiều ngày lại phải hầu hạ mình, tất cả tự lực cánh sinh, cảm giác cũng không tồi.
Rửa mặt xong, Hứa Bất Lệnh ra khỏi phòng, đi ngang qua cửa sổ phòng Thôi Tiểu Uyển, nghiêng đầu nhìn nhìn. Trong phòng đốt nến, Thôi Tiểu Uyển mặc váy ngủ đoan đoan chính chính ngồi cạnh bàn trang điểm, bóng lưng vai gầy mông tròn mạn diệu, tay cầm thẻ gỗ, lại đang rất nghiêm túc khắc chữ chính.
Trừ buổi chiều ở bờ Bạch Hà nhìn trộm bánh bao của tiểu Bạch, lần sau là suốt đêm trên đường vào kinh, bên đầu Thôi Tiểu Uyển ngồi trên ngựa của Hứa Bất Lệnh, bảo hộ bên người để tránh xảy ra bất ngờ. Cùng cưỡi một ngựa vốn là cách rất gần, ngựa xóc nảy lại cọ lại cọ xuống, không cẩn thận nổi lên chút phản ứng, tuy Thôi Tiểu Uyển không nói gì, nhưng khi nghỉ ngơi liền lập tức chạy đến chỗ Ninh Thanh Dạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây