Tinh hà lưu chuyển, trăng lặn mặt trời nhô, phía đông đã hiện ra mặt trời.
Trong phòng ngủ nhà chính, trên bàn còn đặt bản đồ đất Sở, các loại hồ sơ chất thành núi, ngay cả mấy loại binh khí cũng chỉ có thể tựa vào góc tường.
Trong màn, Hứa Bất Lệnh nhắm mắt ngủ say, có thể là mấy ngày liền bận sự vụ bận, tinh thần mỏi mệt, chất lượng giấc ngủ có chút không tốt, đang nằm mơ.
Đầu tiên là mơ về lại trên lâu thuyền, Bảo Bảo đại nhân và Lục di mặc váy ngủ, ngoắc ngón tay với hắn, sau khi đi vào rèm che, lại biến thành Tiêu Khởi và Ngọc Phù, Hứa Bất Lệnh đang muốn mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên một bàn tay khồng lồ từ trên nóc trời tóm xuống hắn, nắm trong lòng bàn tay không thể động đậy.
Trên gối, Hứa Bất Lệnh nhướng mày, trực tiếp tỉnh lại, ngỡ ngàng nghiêng đầu nhìn, Dạ Oanh ở bên cạnh đã không thấy đâu, lại cúi đầu nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây