Dưới ánh chiều tà, đại địa ngoài thành Nam Dương khói bụi cuồn cuộn, mấy chiếc xe công thành chia năm xẻ bảy rơi rụng trên bình nguyên, máu nhuộm đỏ cả sông đào bảo vệ thành, thi thể dưới tường thành đã chất thành đống.
Trên tường thành, cờ của Sở Vương đã đổi thành cờ rồng của triều đình, tướng sĩ quân Tây Lương thì vô cùng mỏi mệt tựa vào vách tường nghỉ ngơi, cả người đã nhuốm máu, mũi đao cong veo.
Thành lâu bị hỏa pháo bắn sập một góc, Hứa Bất Lệnh đón mặt trời đỏ ngồi xếp bằng trên ụ tường, chiến đao đặt ngang trên đầu gối, áo trắng đã bị máu nhuộm không nhìn ra nguyên dạng.
Từ giữa trưa ngày hôm qua sau khi đi lên đầu tường, Hứa Bất Lệnh vẫn chưa được nghỉ ngơi. Hai ngàn kỵ quân đánh vào cửa nam, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai thanh tiễu tàn binh trong thành, Sở tướng Tần Kinh từ đông môn phá vây mà đi, chỉ bắt được mấy phó tướng, hơn hai ngàn phủ binh như rắn mất đầu còn lại tất nhiên cũng hàng.
Vừa đánh hạ được thành trì, hàng tốt không dám dùng, cũng không có nhân thủ dư thừa để trông giữ, Hứa Bất Lệnh đành phải đoạt lấy quân giới rồi đuổi tàn binh ra khỏi thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây