Chiều tà ngày xuân, gió mát hây hây.
Trên đường nhỏ ngoại ô phía đông Trường An, công tử áo trắng dắt tuấn mã màu đen, lững thững đi trong bụi hoa. Thiếu nữ váy vải ngồi nghiêng trên lưng ngựa, đầu đội mũ có màn che, giày thêu lắc lư.
Lăng của Thôi hoàng hậu được xây dựng trong sơn dã tươi đẹp, sau khi Tống Kỵ kế vị tác phong tiết kiệm, lại thêm là bắt Thôi hoàng hậu giả chết, lăng mộ được xây cũng không tính là lớn, xung quanh trồng một mảng rừng đào, địa thế hẻo lánh, thường ngày cũng không có ai người rảnh rỗi tới đây quấy rầy, chỉ vào ngày lễ ngày tết mới có người đến dọn dẹp cỏ dại.
Trong rừng cây nhỏ ở ngoại vi lăng Hoàng hậu, một phần mộ nhỏ nằm đó, chỉ là một bọc đất hình tròn, phía trước dựng bia không đề chữ.
Tử sĩ không tên không họ, vô thân vô cố, sau khi Giả công công chôn cất hắn ở đây, không có ai tới thăm, trên mộ phần đã mọc đầy cỏ dại, không đi đến gần, cơ hồ là không phát hiện được phần mộ nhỏ này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây