Trên lộ đài, Tiêu Tương Nhi đang vuốt ve thẻ gỗ lim đột nhiên nghe thấy thanh âm của Thôi Tiểu Uyển, cả người đều cứng lại, chớp chớp mắt đẹp, tựa hồ là đang hoài nghi có phải mình đang nằm mơ không.
Thôi Tiểu Uyển thấy mẫu hậu không đáp lại, liền mặt giãn ra mỉm cười:
- Ta ngủ trên giường cũng được. Mẫu hậu không cần kinh động người khác, ta và Hứa Bất Lệnh không hợp ý nhau, nhưng vẫn tới, chờ khi Hứa Bất Lệnh trở về, ta nói một tiếng với hắn trước, nếu hắn cảm thấy phiền, ta lại trở về là được.
Tiêu Tương Nhi cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, từ trên lộ đài ngồi dậy, quay đầu nhìn về phía trong phòng, lại chỉ có thể nhìn thấy hai con chó nhỏ đang rúc trong góc phòng run rẩy, và một con ngỗng trắng to đang đi lại trên thảm, há miệng muốn cắn chó.
- Tiểu Uyển, sao ngươi...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây