Trăng sáng sao thưa, tân khách trong vương phủ đã dần dần tản đi.
Hứa Bất Lệnh ở lại trong chủ viện, trong phòng cưới dán chữ hỉ vẫn sáng đèn, nha hoàn đứng ở cửa im lặng chờ.
Trong phòng, áo cưới trên người Tiêu Khởi vẫn chưa cởi ra, che khăn voan, im lặng chờ phu quân trở về.
Thân là chính phi của thế tử, đêm nay Hứa Bất Lệnh vốn nên ở chỗ nàng ta, nhưng tính cách của Tiêu Khởi từ nhỏ chính là như vậy, đối với việc công thì bá đạo không nhường một phân một hào, đối với người bên cạnh lại quan tâm đầy đủ.
Bất kể là lúc còn nhỏ nhận tội chịu mắng thay muội muội, hay là sau khi lớn lên bị muội muội liên lụy làm mất sự trong sạch, Tiêu Khởi cũng chưa từng oán trách muội muội dù chỉ một câu, thậm chí lo lắng muội muội sau khi biết sẽ tự trách. Đối với người nhà, vĩnh viễn đều là, nếu có thể bao dung thì tuyệt đối sẽ không do dự, cho dù là bản thân phải chịu chút ủy khuất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây