Đẩy chén đổi ly, cung hỉ chúc mừng, sắc trời dần tối trong không khí vui mừng của tân hôn, trong cả thành đèn lồng màu đỏ sáng lên, khiến thành Túc Châu ở xa tít biên thuỳ tây bắc hóa thành một viên minh châu trong biển cát.
Trong phòng cưới ở hậu trạch, mơ hồ còn có thể nghe thấy xa xa truyền đến tiếng ồn ào, trong phòng cưới lại cực kỳ im lặng, một ngọn nến đỏ đặt trên bàn, đợi nam chủ tới.
Tùng Ngọc Phù tư nhã nhặn văn ngồi ở mép giường đỏ, trên đầu vẫn đội cái, đã lâu rồi vẫn không nhúc nhích.
Có thể là chờ hơi lâu, chân tê rồi, Tùng Ngọc Phù muốn đứng lên đi một chút, lại sợ Hứa Bất Lệnh bỗng nhiên trở về, nhìn thấy nàng ta không tuân thủ quy củ chạy loạn, lưu lại tỳ vết trong đêm quan trọng nhất trong cuộc đời, chỉ có thể nhỏ giọng hỏi:
- Đậu Đậu, trời tối chưa?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây