Mùng hai tháng hai, rồng ngẩng đầu.
Ngày hoàng đạo, trong thành giăng đèn kết hoa, thân hào, quan lại ở mười hai châu của Tây Lương đều cưỡi xa giá đến thủ phủ thành Túc Châu, chúc mừng thế tử kết hôn.
Cập quan thì đại biểu cho đã trưởng thành, không còn là tiểu hài tử, thân là người thừa kế duy nhất chư hầu vương, sau này sẽ dần dần tiếp nhận chính vụ quân sự Tây Lương, cho đến ngày kế thừa vương vị. Có điều Hứa Bất Lệnh lúc cập quan đang trên đường xuống Giang Nam, không làm lớn, lần này kết hôn, cũng coi như là chính thức dùng thân phận 'Thế tử' tiếp xúc với mười hai châu Tây Lương.
Theo lý thuyết chuyện lớn như vậy, sáu vị phiên vương khác đều phải phái người tới chúc mừng, Thiên tử cũng viết lời chúc gì đó. Chỉ là gần đây toàn bộ tây bắc đã loạn thành một đống, Giang Nam lại khói lửa khắp nơi, hiển nhiên là không phải lúc làm việc vui. Túc Vương để tránh không bị chê trách, không làm ra động tĩnh lớn trong biên quân, chỉ lặng lẽ tổ chức hôn lễ ở phủ Túc Vương.
Sáng sớm, trời chưa sáng hẳn, chim yến đậu trên tường viện, tò mò quan sát sự muôn hình muôn vẻ trong phủ đệ. Gia đinh, hộ vệ ở ngoài phủ đệ chạy qua chạy lại, trong phòng bếp hơn trăm đầu bếp nữ chuẩn bị suốt đêm, khắp nơi đều tràn ngập không khí vui mừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây