Ở huyện Phương Sơn gần năm ngày, Tiêu Khởi đến bến Phong Lăng mới gửi được tới vị trí và an bài hiện tại, Hứa Bất Lệnh có thể khởi hành, tới bến Phong Lăng hội hợp.
Ninh Thanh Dạ lại bị ép hôn một lần, có phản ứng gì thì không cần nói. Mấy ngày qua trên cơ bản đều tránh thật xa, tự thay thuốc trị thương chứ không để Hứa Bất Lệnh hỗ trợ, ngay cả ngủ cũng ôm kiếm, hai người ở trong cùng một tòa nhà, lại từ sớm tới khuya cũng không gặp mặt một lần, ăn cơm cũng tách ra.
Hứa Bất Lệnh biết tính tình của Thanh Dạ, từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm không biết ứng đối thế nào, cần nghĩ rất lâu mới có thể bình thường lại được, đối với việc này tất nhiên cũng không đuổi sát đánh mạnh.
Là trưởng tôn của Đại Tướng Quân Hứa Liệt, thiếu chủ của quân Tây Lương, cho dù Hứa Bất Lệnh không quản được phía đông, cũng không thể đánh giặc ở phía đông, chỉ có thể trốn ở trong phòng liếc mắt đưa tình với người đẹp, nhưng công phu ngoài mặt thì vẫn phải làm, ban ngày đều ở trong quân trướng của huyện Phương Sơn, chú ý thế cục biến chuyển liên tục ở chiến trường Thái Nguyên.
Đến ngày hôm sau, triều đình tám trăm dặm khẩn cấp đưa tới thư ngợi khen, đối với chuyện xử trí Khương Khải, là bảo Hứa Bất Lệnh tự định đoạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây