Một tay Hứa Bất Lệnh khống chế tức phụ, kéo chăn đắp lên người hai người, giơ tay lên quay mặt Chung Ly Cửu Cửu lại:
- Được rồi được rồi, đã khuya rồi, đừng để đánh thức Sở Sở và Thanh Dạ, lát nữa khó xử cũng là ngươi.
- Ngươi...
Chung Ly Cửu Cửu nghe thấy lời này, lập tức sợ rồi, ánh mắt vừa căm tức lại ủy khuất, hung hăng bấu lên cánh tay của Hứa Bất Lệnh:
- Tên hỗn đản này, vừa chịu đau lại vẫn không nhớ lâu à? Vạn nhất lại bị bắt được, ta còn làm người thế nào được?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây