Bình minh ló dạng, mặt trời rọi qua hẻm núi trống trải và hiu quạnh.
Ở sân nhỏ bên trong hàng rào, thôn nữ ngủ không bao lâu liền mở cửa phòng ra, tự mình rửa mặt, tiếp theo như mọi ngày vác cuốc, dẫn chó mực nhỏ đi vào mấy trăm cây mầm ngoài cùng bắt đầu đào hố.
Xoạt ...
Xoạt ...
Cuốc nhẹ nhàng chuyển động, cô thôn nữ nhỏ vẫn bồi hồi nhớ lại đêm qua nghe nhiều bài thơ chưa từng thấy. Vừa mới đào được vài lần, khóe mắt lại cảm thấy có chút không ổn, nhiễu loạn suy nghĩ làm nàng không có cách nào tĩnh tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây