Tuyết không ngừng rơi trong biển hoa đào, cũng không biết đã là giờ nào.
Hứa Bất Lệnh cầm đơn đao chạy như điên giữa khu rừng, gắt gao khóa chặt bóng người phía trước, cách xa nhau hơn năm mươi bước.
Những người bị thương có thể bị ảnh hưởng bởi các trận đánh nhau, nhưng khi họ chạy để giành lấy mạng sống của mình thì phải nhanh hơn lúc còn sống.
Mạng sống như treo trên sợi tóc, ngay cả người bình thường cũng có thể bộc phát ra sức mạnh khó có thể tưởng tượng huống gì một võ khôi Trần Đạo Tử .
Dãy núi gập ghềnh không có đường đi, thế mà Trần Đạo Tử như giẫm trên đất bằng, hình dung giống như tia chớp không quá đáng chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây