Bên trong mật thất đã bị phong bế, hào quang nhỏ bé của dạ minh châu chiếu sáng xung quanh, cũng có thể nhìn được đại khái. Ngọc tỷ truyền quốc, vô thượng chí bảo khiến vô số vương hầu bỏng mắt, vậy mà ở đây, bảo vật này chẳng khác gì một khối đá không có gì đặc biệt. Bị u cấm ở này, một nam một nữ cứ thế ném sang một bên.
Lúc này Chung Ly Cửu Cửu đang ngồi xổm trên mặt đất, dựa vào quang mang của dạ minh châu mà tìm kiếm, kiểm tra trên mặt đất, sau đó lại xem xét trên vách tường.
Ở một góc của thạch thất, Hứa Bất Lệnh phát hiện một cỗ thi thể, đã trở thành một bộ xương trắng, nhưng mà quần áo trên người cũng chưa hoàn toàn bị phong hóa, hẳn là mới chết cách đây vài chục năm.
Hứa Bất Lệnh cẩn thận xem xét, bên trên quần áo của thi thể vẫn còn một cái bảng hiệu. Cầm lên cẩn thận nghiên cứu, vật liệu làm từ vạch ngọc, chứng minh chức vị rất cao, xem cơ cấu xương cốt, là một nam nhân, hẳn là thái giám.
Hứa Bất Lệnh từng ở Trường An rất lâu, cũng biết rằng thái giám được mang ngọc bài là dạng người gì, mặc dù cùng làm từ bạch ngọc, nhưng so với bạch ngọc của đám giám ở Đại Nguyệt lại có hơi khác biệt. Cái này đoán chừng là nhân vật trong yếu bên trong hoàng cung Đại Tề, cấp bậc ít nhất cũng là tổng quản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây