Gió lạnh vẫn thổi từng cơn thê lương, tiếng vũ khí chạm vào nhau vang vọng khắp đảo hoang, trong một khoảng trống mười bước chân, mũi thương xé gió mang theo kiếm khí cuốn lên tuyết, trong nháy mắt khiến một hoang đảo trở thành một chiến trường tu la.
Hứa Bất Lệnh cầm theo một đao một kiếm, thay đổi liên tục thế tấn công như thủy triều, trong nháy mắt dồn Trần Đạo Tử ra bên ngoài mười bước.
Bội kiếm của Trần Đạo Tử đã gãy ở trận chiến ở Long Đàm trước đó, thanh kiếm trong tay hắn bây giờ chỉ là một thanh kiếm bình thường, cho nên cũng không dám dốc sức đánh nhau với người mà toàn thân mang theo thần binh là Hứa Bất Lệnh, hắn lấy mũi kiếm né tránh những lần tấn công như vũ bão, chỉ trong chốc lát trên lưỡi kiếm đã rậm rạp những khe nứt.
Nhưng việc kéo dài khoảng cách, Trần Đạo Tử cũng ổn định tình thế hơn, một chọi một thì hắn cũng không có sợ, chân phải chống mặt tuyết để ổn định thân hình, trở tay phản đòn lại một kiếm ép về phía Hứa Bất Lệnh.
Đinh đinh đinh…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây