- Vừa rồi là ngươi bất cẩn dính dược, võ khôi cũng là người, đã trúng dược thì dù là thuốc chuột bình thường cũng chết, chỉ là người bình thường không có cách nào hạ độc mà thôi. Ngươi nếu có thể áp sát rải thuốc bột trên mặt người ta, vì lý do gì mà không trực tiếp cho người ta một đao?
Hứa Bất Lệnh ngẫm lại cũng đúng, vừa rồi hắn đúng là không chú ý mới trúng chiêu, nếu là ở tình huống có đề phòng, động tác vung đồ vật vừa ra tới, người ta đã dùng một tay áo quét ra .
- Vậy làm sao bây giờ?
- Không có cách, tất cả đều xem vận khí. Tỏa Long cổ thật lợi hại sao? Tỏa Long cổ của ngươi và lão kiếm thánh, đều là do đại lượng nhân thủ tiêu hao, mới thừa dịp ném loạn vào dưới lòng bàn chân mà trúng độc. Đến cảnh giới tông sư, đồ ăn trong rượu hạ độc còn có thể phát hiện ra được, phi đao ám khí có thể né tránh, chủ yếu tác dụng là dùng để phòng thân, trên giang hồ thủ đoạn âm hiểm đáng nói là tẩm độc trên binh khí, có điều võ học tông sư bình thường, khinh thường dùng loại thủ đoạn này, truyền đi thanh danh không hay.
Hứa Bất Lệnh nghe thấy thế, cũng hiểu ý. Dùng độc yếu điểm tại khó lòng phòng bị, hắn không có sở trường về đạo này, có thể đối mặt với võ khôi hạ độc, không bằng trực tiếp chém đối phương chết có khi còn đơn giản chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây