Hôm sau, ánh bình minh vừa hé rạng.
Suốt đêm tuyết đọng rơi vào đình viện làm thành một mảnh trắng xóa trên kỳ hoa dị thạch, nha hoàn đang quét dọn bông tuyết trong viện, đình viện yên tĩnh không tiếng động.
Hứa Bất Lệnh mặc áo bào, mở cửa sổ ra duỗi lưng một cái, phát giác eo có chút mỏi bèn đưa tay vuốt vuốt.
Quay đầu nhìn lại đống bừa bãi trong phòng, cái yếm, quần lót quăng khắp nơi, Tương Nhi một thân áo đỏ, Tiêu Khinh thích mặc màu đen nên cũng rất dễ phân biệt.
Màn xốc lên lộ ra một chút phong cảnh trên chiếc giường êm khắc hoa., Tiêu Khinh đã chống nửa người dậy, tóc dài như mực rủ xuống, đang duỗi tay nhặt quần áo trên mặt đất. Khi nàng phát giác Hứa Bất Lệnh nhìn sang, sắc mặt hơi đỏ, kéo đệm chăn lên, biểu tình hoàn toàn như cũ không hề rung động, cũng không nhăn nhó bao nhiêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây