Hứa Bất Lệnh đi vào hậu trạch, vừa mới đi vào hành lang, Tiêu Tương Nhi chờ đợi đã lâu liền xuất hiện trước cửa.
Thường nói tiểu biệt thắng tân hôn, khi thuyền còn một ngày nữa mới đến Hoài Nam thì Tiêu Tương Nhi đã đứng ngồi không yên, suốt đêm khó ngủ lăn qua lộn lại. Tản sáng nàng đã bắt đầu trang điểm, tô son môi vẽ mày, sửa sang cẩn thận váy lụa đỏ điểm xuyết hoa văn mây, tóc dài rủ xuống như nước cuộn thành búi tóc mà Hứa Bất Lệnh thích nhất, cắm trâm vàng trên búi tóc, hai khuyên tai xanh biếc đung đưa theo từng bước chân.
Một bộ áo đỏ trong gió tuyết, rực rỡ chói mắt.
Tiêu Tương Nhi đứng ngoài cửa, hai tay đặt bên hông, có lẽ không muốn biểu hiện quá vồn vã trước mặt tình lang, nàng khẽ cong khóe miệng, lộ ra dáng vẻ động lòng người nhưng lại vô cùng bình tĩnh tươi cười, nhàn nhạt nói một câu:
- Trở về rồi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây