Bốn phía Hồng Sơn thủy trại cắm đuốc, ỷ lại vào địa thế hiểm trở của hồ nước, bên trong thủy trại cũng không đề phòng gì nhiều, chỉ có vài tên lính đứng gác ở trên chòi cao, lũ thủy tặc tập trung trong phòng rượu chè cờ bạc đàn đúm, khắp nơi đều là tiếng ồn ào.
Bên trong sảnh chính của nghị sự đường, Đại đương gia Tôn Càn ngồi ở chính giữa, thân hình gầy gò trông giống thư sinh hơn là một tên cướp lỗ mãng, nhưng vẻ mặt hắn rất u ám, hằn lên vẻ thù địch.
Lão Tam Mã Tứ Hổ còn chưa trở lại, bên trong Nghị Sự đường chỉ có Nhị Đương Gia Thạch Anh, dáng người Thạch Anh thô kệch, to lớn gấp mấy lần Tôn Càn, trông không được thông minh cho lắm, lúc này còn đang ba hoa chê cười chuyện của Tứ Mã Hổ mấy ngày trước, nói chuyện nước bọt bay tung tóe.
Khuôn mặt Tôn Càn tràn đầy phiền muộn không kiên nhẫn, nổi nóng vỗ thành ghế :
- Ngươi còn có tâm tình để cười sao, vất vả chiêu mộ hơn nghìn người, cũng có chút danh tiếng, ta còn tiếp xúc với vài tên máu mặt ở Giang Nam, vài ngày nữa có thể mưu đồ việc lớn, giờ thì hay rồi, quay đi quay lại liền không thấy người đâu. Có hơn ngàn người đã quản lý không tốt, về sau có vạn người, mười vạn người, người khác làm sao có thể yên tâm mà giao người cho ta quản lý?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây