So với vẻ đẹp như mộng, ngợp trong vàng son của Kim Lăng, thì một vùng hai trăm dặm quanh hồ Hồng Sơn lại hoàn toàn khác biệt.
Gió lạnh thổi không ngừng như muốn lấy mạng người, mấy tên lính gác tay cầm vũ khí, quần áo da thu che kín người, tay giơ bó đuốc đi lại tuần tra. Bên trong trại đèn đuốc sáng trưng, lúc xây dựng phòng xá không có quy củ giờ loạn thành một đống, tốp năm tốp ba những tên thuỷ tặc ngồi cạnh đống lửa ăn thịt uống rượu, mấy lồng gỗ trên mặt nước còn đang giam giữ vài công tử áo gấm, sắc mặt trắng bệch không dám lên tiếng. Phía trước thuỷ trại còn cắm mấy cọc gỗ, mặt trên có vài bộ da mặc quần áo quan binh đã bị hong khô.
Thuỷ trại này được dân chúng địa phương gọi là thuỷ trại Hồng Sơn, cũng không phải mới xuất hiện, đã ở có ở đây từ lâu. Lúc mới đầu chỉ là một làng chài nhỏ hoang phế, mười năm trước Tống Kỵ thiết ưng tới vùng này săn hươu, áp bức không biết bao nhiêu kẻ trong giang hồ phải vào rừng trốn ở làng chài này làm cướp. Trương Đĩnh thân là đao khách lại gặp được cái thuỷ trại nát này, mà Đại Nguyệt lại không thiếu kiểu phạm nhân đào tẩu này, để né tránh quan phủ phân nửa đều ẩn nấp không lộ mặt.
Thuỷ trại Hồng Sơn ít năm trước còn coi như thái bình, trại chủ Tôn Càn võ nghệ hơn người, trên giang hồ có chút tiếng tăm, lại tụ tập một đám giặc cỏ, ỷ vào địa hình hồ Hồng Sơn hiểm trở càn quấy bắt cóc người tống tiền, cướp đường, nếu không đưa tiền liền giết con tin, làm cho mọi người bàng hoàng.
Tiến triển thành như vậy sở dĩ do ở đây tập trung hàng ngàn thuỷ tặc tạo thành phỉ trại cỡ lớn, nguyên nhân bên trong vô cùng phức tạp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây