Hứa Bất Lệnh không thể phản bác được gì, rõ ràng chuyện này không liên quan đến hắn, rõ ràng là Tiêu Khinh câu dẫn hắn…
Từ từ, chẳng lẽ Tiêu Khinh biết bảo bảo cùng Lục di?
Ánh mắt Hứa Bất Lệnh tỏ vẻ kinh ngạc, đảo mắt nhìn lại, vừa rồi chẳng phải Tiêu Khinh còn áo váy nửa hở, cái yếm màu bên dưới còn lộ ra vài phần mê hoặc, vậy mà giờ đây, ánh mắt lại uông uông lệ sầu, hoang mang rối loạn, xấu hổ đứng dậy dùng tay kéo kéo phần áo, sau đó khóc vào trong ngực của Tiêu Tương Nhi:
- Ô… ô… Tương Nhi, hắn, hắn… Ta không muốn sống nữa…
Tiêu Tương Nhi ôm lấy tỷ tỷ đang lo lắng của mình, hằm hực nhìn vào Hứa Bất Lệnh:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây