Trong gian biệt uyển thanh u nằm trong rừng liễu. Trên lầu các ánh đèn mờ ảo chiếu lên giấy dán cửa sổ hiện ra góc nghiêng khuôn mặt ba người.
Tiêu Tương Nhi thấp thỏm lo âu bước vào phòng, nhìn tỷ tỷ ngồi sau bàn đọc sách, đôi mắt dần đỏ lên. Gần một năm qua trong lòng nàng luôn lo lắng, tự trách, xoắn xuýt, nhớ nhung, thế mà khi về nhà cảm giác ấy lại tan biến không còn manh giáp, chỉ muốn ôm người mẹ ruột thịt và tỷ tỷ khóc lớn một trận. Dù sao có thể quang minh chính đại trùng phùng với người nhà thì ai lại muốn trốn trốn tránh tránh làm một 'Người chết'.
- Tỷ ~!
Giọng nói có chút nghẹn ngào, lại cúi đầu vì khó có thể đối mặt.
- Tương Nhi! Ngươi không chết?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây